Mô tả
Sống lưng của Jesse – Yamada Amy
Cô gái Nhật Bản có tên Koko đem lòng yêu anh chàng Rick, một tay gà trống nuôi con uống rượu như hũ chìm. Xinh đẹp và phóng túng, Koko hễ muốn chàng nào là khiến được chàng ta lên giường, cũng như chỉ cần từ chối là có thể gieo vào lòng bất cứ anh nào một nỗi thất vọng lớn lao. Ấy vậy mà cô yêu Rick. Một tình yêu đích thực khiến chính cô sửng sốt. Rồi cô bỗng nhận ra, ngoài những màn làm tình nóng bỏng giữa hai người, tình yêu còn có một khía cạnh khác: sự hy sinh. Jesse – thằng bé 11 tuổi, con riêng của Rick và người vợ trước, thực sự là một thằng quỷ sứ. Và tình yêu của cô sẽ phải đối mặt với sự tai quái cùng những trò hành hạ của Jesse…
Với một thứ văn phong gợi người ta nhớ tới Papa You’re Crazy của William Saroyan, Sống lưng của Jesse thực sự là một tác phẩm đáng giá của một nhà văn đương đại Nhật Bản đầy ảnh hưởng và gây tranh cãi. Chỉ có thể nói sắc sảo và tài tình khi ca ngợi tài năng của Yamada Amy trong bút pháp miêu tả tâm lý và những tổn thương tinh thần của một cậu bé mới lớn. Và vẫn là những cuồng nhiệt và đam mê đã làm nên Yamada Amy trong những miêu tả về tình yêu nam nữ.
“Một tựa sách có ý nghĩa cho tủ sách hàn lâm” (New London)
“Tưởng tượng sắc nét và quan sát sắc sảo, Sống lưng của Jesse là tác phẩm giàu sức thuyết phục và có ảnh hưởng nhất của một trong những nhà văn Nhật Bản đương đại cuốn hút nhất” (Powells)
“…Cô tạo tư thế khiến mình trông xinh đẹp nhất trên những nếp gấp của tấm mền và chờ Rick đến.
Thế nhưng, chờ mãi mà chẳng thấy Rick đến gì cả. Tư thế cô đang giữ bây giờ không phải là tư thế tự nhiên nên cơ chân cô bắt đầu cảm thấy mỏi. Chờ mãi phát mệt, Koko khẽ khàng nhòm sang phòng bên cạnh. Trời đất, Rick đang vừa uống rượu vừa giặt đồ! Cô thở dài. Từ trước đến nay cô vẫn tự tin mình là chuyên gia trong lĩnh vực yêu đương, nhưng trong cuốn cẩm nang dạy yêu của cô chẳng có mục nào giải thích về tâm lý người đàn ông đi giặt đồ vào buổi sáng hôm sau của cuộc ân ái. Thường thì những người đàn ông trải qua đêm đầu tiên với cô, sáng hôm sau, sau khi ăn sáng họ sẽ lại kéo cô vào giường, chăm chú nhìn vào mắt cô, rủ rỉ vào tai cô những lời tầm thường, ngốc nghếch nhưng đầy hấp dẫn.
“Sao thế”
Khi cô cất tiếng hỏi từ phía sau lưng Rick, anh ta hét tướng lên, và đánh rơi luôn cái ly đang cầm ở tay.
“Em làm anh giật mình à?”
“À, ừ, à…”
“Anh thích giặt đồ à?”
Cô vừa hỏi vừa nhặt những mảnh vỡ của chiếc ly
“Á…, ừ…”
Rick ấp úng và bắt đầu vắt chiếc áo sơ mi bằng tay mà quên mất cái máy giặt tự động.
Anh chàng ngượng hay sao ấy nhỉ? Anh nói là mình bao nhiêu tuổi nhỉ? Có con trai lớn tướng như thế thì cũng phải ngoài ba mươi lăm tuổi rồi. Sao thế nữa không biết? Đã ngủ với nhau rồi mà còn ngượng ngùng, thật là phiền phức.
“Lại đây”
Koko nắm lấy tay anh, kéo về phía phòng ngủ.
Khi cô trườn vào giường thì anh ta đóng kín tấm mành cửa sổ và bắt đầu cởi bỏ quần áo.
Bàn tay anh mát lạnh và ẩm ướt bởi nước của chiếc máy giặt. Khi anh ve vuốt cổ cô bằng bàn tay đó, cô cảm thấy như ngửi thấy mùi xà phòng. Đến khi cơ thể mát lạnh bởi không khí bên ngoài của Rick dần hấp thụ thân nhiệt của cô, thì cuối cùng anh ta cũng bắt đầu thực hiện việc trải qua “buổi sáng hôm sau” đúng kiểu trong cuốn sách dạy yêu của cô…”