Mô tả
“Hành tinh thứ 12” (The 12th Planet) là một cuốn sách của Zecharia Sitchin, được xuất bản lần đầu vào năm 1976.
Cuốn sách này là phần đầu tiên trong loạt tác phẩm “The Earth Chronicles” của ông, trong đó Sitchin đưa ra một lý thuyết gây tranh cãi về nguồn gốc của loài người và các nền văn minh cổ đại.
Nội dung chính của cuốn sách dựa trên cách diễn giải của Sitchin về văn bản cổ Sumer và các bằng chứng khảo cổ học. Ông cho rằng có một hành tinh thứ 12 trong hệ mặt trời, gọi là Nibiru, và cư dân trên hành tinh này, gọi là Anunnaki, đã đến Trái đất hàng nghìn năm trước. Anunnaki, theo lý thuyết của Sitchin, đã tạo ra loài người bằng cách kết hợp DNA của mình với sinh vật bản địa trên Trái đất để tạo ra nhân loại nhằm phục vụ họ.
Những lý thuyết của Sitchin được xem là phi khoa học và bị nhiều nhà khoa học, học giả bác bỏ, nhưng cuốn sách vẫn thu hút sự quan tâm từ những người ủng hộ thuyết âm mưu và những người tin vào các giả thuyết về sự can thiệp của người ngoài hành tinh.
“Hành tinh thứ 12” (The 12th Planet) của Zecharia Sitchin là một cuốn sách đầy tranh cãi vì nó đề xuất một loạt giả thuyết không chỉ về hệ Mặt Trời mà còn về nguồn gốc của loài người. Cuốn sách được dựa trên các văn bản cổ của người Sumer và cách diễn giải của Sitchin về lịch sử, thiên văn học và khảo cổ học cổ đại.
Nội dung chính của cuốn sách:
1. Hành tinh Nibiru:
Sitchin cho rằng có một hành tinh thứ 12 trong hệ Mặt Trời, mà người Sumer gọi là Nibiru. Theo ông, hành tinh này có quỹ đạo rất dài, đi vào hệ Mặt Trời mỗi 3.600 năm.
Nibiru được coi là ngôi nhà của một chủng loài ngoài hành tinh, gọi là Anunnaki, những người đã đến Trái đất trong quá khứ xa xưa.
2. Anunnaki và nguồn gốc loài người:
Sitchin tuyên bố rằng Anunnaki đã đến Trái đất khoảng 450.000 năm trước, tìm kiếm vàng và các nguồn tài nguyên khác. Khi Anunnaki gặp khó khăn trong việc khai thác vàng, họ quyết định tạo ra một loài sinh vật làm việc cho họ.
Theo lý thuyết này, Anunnaki đã sử dụng kỹ thuật di truyền để kết hợp DNA của mình với một loài vượn cổ trên Trái đất, từ đó tạo ra con người hiện đại. Những sinh vật đầu tiên được tạo ra nhằm phục vụ Anunnaki, nhưng dần dần chúng đã phát triển nền văn minh của riêng mình.
3. Diễn giải văn bản Sumer:
Sitchin dựa trên các bảng đất sét và văn bản cổ Sumer, trong đó ông tin rằng những sự kiện mà họ ghi chép không phải là thần thoại mà là lịch sử thực sự. Ông cho rằng các mô tả trong những văn bản này về những vị thần thực chất là các sinh vật ngoài hành tinh Anunnaki.
Những câu chuyện như “Epic of Gilgamesh” và “Enuma Elish” được Sitchin diễn giải lại như là bằng chứng cho sự tồn tại của Nibiru và sự can thiệp của người ngoài hành tinh vào lịch sử Trái đất.
4. Ảnh hưởng đến các nền văn minh cổ đại:
Sitchin cũng cho rằng Anunnaki là những người đã mang lại nhiều kiến thức và công nghệ cho người Sumer và các nền văn minh cổ đại khác. Điều này bao gồm các khái niệm về toán học, thiên văn học và kiến trúc.
Phản ứng từ giới học giả và nhà khoa học:
Các lý thuyết của Sitchin đã bị phần lớn giới học giả và nhà khoa học bác bỏ vì không có bằng chứng khoa học nào hỗ trợ những tuyên bố này.
Những chuyên gia về ngôn ngữ Sumer và Akkad cho rằng cách diễn giải của Sitchin về các văn bản cổ là không chính xác và sai lệch.
Các nhà thiên văn học cũng không tìm thấy bằng chứng về sự tồn tại của hành tinh Nibiru.
Ảnh hưởng và di sản:
Mặc dù bị coi là phi khoa học, các giả thuyết của Sitchin về Anunnaki và Nibiru đã trở nên phổ biến trong cộng đồng những người tin vào thuyết âm mưu và người ngoài hành tinh.
Cuốn sách đã truyền cảm hứng cho nhiều tác phẩm giả tưởng, phim ảnh và các lý thuyết về sự can thiệp của người ngoài hành tinh vào quá khứ của loài người.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.