Mô tả
Ngôi Nhà Cổ Quái
“Mới chỉ uống xong chén trà thứ hai, tôi đã nhận thấy rằng ngôi nhà này đã bắt đầu tác động đến tôi như tất cả những người ở đây. Cả tôi nữa, cái mà tôi tìm bây giờ, đó là không còn giải pháp đúng cho bài toán mà là cách giải như thế nào.
Sau bữa lót dạ, tôi đi lên tầng hai. Sophia đã bảo tôi rằng tôi có thể tìm thấy Laurence ở phòng học cùng với Eustace và Josephine. Trước cửa căn hộ của Brenda, tôi do dự. Tôi nên bấm chuông hay vào thẳng? Cuối cùng, tôi quyết định coi ngôi nhà như một thể hoàn chỉnh không phân biệt giữa các khu khác nhau. Tôi đẩy cửa. Hành lang vắng tanh. Không nơi nào có dấu hiệu có người. Bên trái tôi, cửa phòng khách đóng. Các cửa bên phải ngược lại đều mở vào một phòng ngủ mà tôi biết trước đây đã là phòng của Aristide Leonidès, và một phòng tắm mà cảnh sát đã phải dừng lại ở đó khá lâu vì ở đó có xếp thành hàng nhiều lọ insuline và ésérine.
Tôi lẻn vào phòng tắm. Phòng này có những thiết bị sang trọng với nhiều máy chạy điện khác nhau đã tạo niềm tự hào cho kẻ khó tính nhất trong các hầu phòng. Tôi mở tủ hốc tường lớn sơn trắng lồng khít vào một trong các vách ngăn. Tủ đựng cả một hiệu thuốc: hai cốc đong, một chén rửa mắt, các ống rỏ giọt và mấy lọ có dán nhãn trên tầng giá thứ nhất; dự trữ insuline trên tầng giá thứ hai, cùng với hai bơm tiêm dưới da và một lọ thuốc ngủ – “một hoặc hai thìa, buổi chiều, theo đơn”. Và đây trên tầng giá cuối người ta xếp ésérine. Mọi thứ đều rất trật tự. Hiển nhiên ai cũng có thể tìm thấy ngay tức thì trong cái tủ tường ấy những gì cần để chữa bệnh… hoặc là để giết người… Không ai trông thấy tôi vào, tôi có thể hoàn toàn bình tĩnh mà đánh tráo một lọ này sang một lọ khác rồi rút lui mà không ai biết tôi đã vào phòng tắm. Điều nhận xét này không giúp cho tôi biết thêm gì cả, nhưng nó làm cho tôi hiểu rõ hơn rằng nhiệm vụ của cảnh sát điều tra về cái chết của cụ Leonidès là khó khăn biết bao…”
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.